Tôi nhớ người em Vĩ Dạ. Gặp bên chợ Đông Ba, lần ghé Miền Trung yêu thương theo chuyến đò xuôi ngược dòng Hương. Nón lá che khuất mắt biếc (ơ) cặp sách sớm trưa chiều đi học Đồng Khánh qua cầu Trường Tiền ôi tà áo trắng tóc thề che duyên.Ôi! Phút giây ban đầu gặp em bỗng như quay về, hình thành biết bao kỷ niệm mà giờ em ở nơi mô, cho mình thương nhớ nhớ thương bây chừ.Tôi ước một hôm lại về Miền Trung qua chợ Đông Ba, để thấy người em năm xưa buông mái chèo xuôi ngược dòng Hương. Để nhớ về ánh mắt biếc (ơ) để có những đêm dài không còn lẻ bóng không lạnh vào hồn, không buồn không nhớ lúc trời sang đông.