Về Hà Tây đi em, có bao con đường quen:
đường Thường Tín yêu thương, kỷ niệm phút giận hờn;
đường Chùa Hương xa xanh, yến oanh đi trẩy hội.
Tìm về chốn linh thiêng, chọn ngày lành nên duyên...
Về Hà Tây đi em, một đời ta không quên.
Tiếng ru ầu ơ êm đềm, mát thơm hương lúa quê mình,
sông Tích, sông Đáy lượn quanh - con sông tắm mát đời ta....
Người Hà Tây quê ta...nguồn tài nguyên thi ca
Đất thiêng rạng danh anh tài, núi sông ghi nhớ muôn đời
Ai đó không có tình quê, như cây mất rễ người ơi.....!