Nhạc sỹ: Rhymastic

:::[Lil' Night]:::
Lại một lần nữa, tôi mặc lên mình bộ quần áo rộng thùng thình.
Lại một lần nữa, làn khói tan cùng ánh bình minh.
Trải nghiệm đêm trôi, vị đắng trên môi, cảm xúc trong tôi.
Chặng đường dài, đã nhiều năm bước chân tôi đi qua.
Từng trải nghiệm, vẫn đâu đây như vừa mới hôm qua.
Những khởi đầu đam mê hai bàn tay trắng.
Anh em cùng bạn bè chia sẻ ngọt bùi cay đắng.
Thứ âm nhạc đã hình thành trong tôi hơn mười năm.
Ngày mà đôi mắt bờ môi đuổi theo những chữ cái khó khăn,
Không tiền, không tiếng,
Chẳng ai biết đến,
Kì thị phân biệt,...
Với những gì tôi viết,
Tôi lớn lên với những nỗi đau.
Sinh ra trong một gia đình không giàu.
Tự lập khi mới 19 tuổi đầu.
Đặt những bước không vững,
Vào thế giới muôn màu.

:::[Rhymast]: ::

D gió khẽ cuốn trôi,
Dòng cảm xúc ấy không lời.
Dù mưa khẽ xoa dịu đi,
Lời ca chứa chan bồi hồi.
Dù từng dòng chữ kia không còn in,
Đậm vết mực lên trang giấy nát nhàu.
Dù khao khát ấy khắc sâu vào trái tim,
Chợt một ngày ngừng lên tiếng,
Thì vẫn luôn còn mãi đây...

:::[LK]:::
R khỏi nơi tôi sống một khoảng cách thật xa, một cuộc sống xa lạ, một thế giới phồn hoa.
Nơi tồn tại bằng sức mạnh đồng tiền.
Người và người phô bầy sự giả tạo mỗi khi xuất hiện.
Thế giới nghệ thuật mà,
Hào nhoáng dưới ánh đèn chói lóa,
Họ phô diễn những thứ đẹp nhất,
Chỉ mong sao kiếm được nhiều nhất.
Tôi mất cảm xúc trong vòng hai năm, suy nghĩ trong đầu luôn là những băn khoăn.
Một là đi tiếp - bán đam mê để kiếm ăn,
Một là không viết - giết hết những tháng ngày ròng.
Tôi đánh mất thanh xuân cho khoảng thời gian bất động,
Sáng, trưa, chiều, tối thu mình lại trong phòng.
Trái tim luôn hướng về nơi gia đình ngóng trông,
Khi cảm thấy lạc lõng giữa đất trời cao rộng,
Như cánh chim vô định giữa đêm đông,
Thân xác tồn tại còn hồn lạc giữa hư không...

:::[Rhyma stic]:::
D gió khẽ cuốn trôi,
Dòng cảm xúc ấy không lời.
Dù mưa khẽ xoa dịu đi
Lời ca chứa chan bồi hồi.
Dù từng dòng chữ kia không còn in,
Đậm vết mực lên trang giấy nát nhàu.
Dù khao khát ấy khắc sâu vào trái tim,
Chợt một ngày ngừng lên tiếng,
Thì vẫn luôn còn mãi đây...

Bao ước mơ ngày đó,
Thật khó mang theo bên ta suốt cuộc đời.
Danh vọng bám chân ta mọi nẻo đường,
Cám dỗ xung quanh ai lường,
Để trái tim ta đôi khi đi lạc hướng.
Gió vẫn mát,
Và mây vẫn trôi.
Cất tiếng hát,
Và mọi người vẫn nhớ đến tôi.
Vẫn mãi giữ hai chữ "đam mê"
Để nhìn được thấu tâm hồn tôi.

Dù gió khẽ cuốn trôi, (Dù gió khẽ cuốn trôi đi ...)
Dòng cảm xúc ấy không lời. (Ngăn những giọt nước mắt trên đôi bờ mi... )
Dù mưa khẽ xoa dịu đi, (Dù cơn mưa kia có ghé ngang qua nơi đây... )
Lời ca chứa chan bồi hồi. (Thì cảm xúc trong tôi vẫn sẽ luôn mãi như vậy... )
Dù từng dòng chữ kia không còn in,
Đậm vết mực lên trang giấy nát nhàu.
Dù khao khát ấy khắc sâu vào trái tim,
Chợt một ngày ngừng lên tiếng,
Thì vẫn luôn còn mãi đây...


Sponsor Links