Không còn nữa những chiều thu trút lá hai bên đường đại học em qua
Không còn nữa những chiều đông buốt giá, sương giăng mờ trên lối tình ta
Nhưng chỉ còn gốc mai già buồn bã, buông hoa gầy đưa tháng ngày qua
Nhưng chỉ còn tiếng ve sầu rệu rã kêu tên người khản giọng chiều mưa
Ta cứ mong ai khi bốn mùa lặng lẽ đi qua
Ta cứ thương ai khi chút tình tàn héo như hoa
Ta xót xa vì tình đến hôm qua là chút tình rồi xa mãi mãi
Em vẫn bôn ba nơi xứ người tìm chút xa hoa
Em đã quên ta hay đang vùi từng tháng năm qua
Ta mong ưu phiền giờ thôi nặng trĩu trên phận người vốn thật đìu hiu...