Xe tôi băng qua muôn núi,ngàn sông,khắp nới nhân dân đêm ngày ngóng trông. Lửa nhiệt tình cháy trong tim ta, ngàn vạn đèo lái xe băng qua, ánh sáng niềm tin như ánh sao soi đường xa. Tôi! Người lái xe, những đêm trăng thêm yêu đời lái xe. Đường gập ghềnh ánh trăng theo bên, vọng đều đều tiếng xe trong đêm, xen tiếng lòng tôi: yêu lắm Tổ Quốc ơi! Vượt núi, vượt ngàn khó nguy ta đưa những chuyến xa đầy, ngày ngày hàng đến muôn nơi. Pháo sáng giặc Mỹ đâu sờn, lòng tôi, lòng ngừơi lái xe vẫn trung kiên. Ánh đuốc * tiền phong mãi sáng ngời soi sáng lòng tôi sáng khắm đất trời. Vượt đạn bom quân xâm lăng vùn vụt xe tôi lao nhanh trên đường chiến công.
Qua bao gian nguy xe vẫn vượt lên, những đêm không trăng mịt mùng tối đen. Đường lầy bùn, hố bom quanh bên, trườn từ từ, mắt cong trong đêm, nhưng có niềm tin tay lái ta vững vàng thêm. Tôi, người lái xe! lướt qua bao nơi, yêu đời bấy nhiêu. Chiều vượt đèo, sớm băng qua non, đường dù dài bánh xe bon bon, bên tiếng đạn bom, nghe tiếng lòng sắt son. Vượt núi, vượt ngàn khó nguy ta đưa những chuyền xe đầy, ngày ngày hàng đến muôn nơi. Pháo sáng giặc Mỹ đâu sờn, lòng tôi, gửi người chiến binh mến yêu ơi, Anh biết rằng nới nới khắp tuyến đường, tôi ngóng từng tin thắng chốn chiến trường. Vùn vụt xe lao thêm nhanh, hiệp đồng luôn luôn bên anh. Tôi, người lái xe.