Lối cũ ta về dường như nhỏ lại
Trời xanh xanh mãi một màu ấu thơ
Lối cũ ta về vườn xưa có còn
Hoàng hôn buông xuống thoảng hương Ngọc Lan.
Dù gió có trút lá úa xuống vườn chiều
Bước chân ai đem lang thang về cô liêu
Chốn xa xôi kia bao nhiêu kỹ niệm cũ
Em đã quên hay là vẫn mang theo
Dù cho bên anh nay em không còn nữa
Biết không trong con tim anh luôn hằng nhớ
Người yêu, nay em đã bỏ anh đi
Sao em nỡ bỏ anh đi mãi.
Lối cũ ta về sỏi nghiêng gót giày
Chiều nghiêng bắt nắng buồn chờ tóc mây
Lối cũ ta về dừng chân trước thềm
Chờ nghe trong gió mùi hương Ngọc Lan.